CÀI HOA TRẮNG - thơ Tuệ Kiên

01 Tháng Chín 20219:07 CH(Xem: 1080)
hoa-hong-trang

Cài hoa trắng

Đã mấy mùa trăng Mẹ ra đi,
Da diết trong con những ngậm ngùi.
Tiếng Mẹ ru như vẳng bên tai,
Nức nở tim con nhớ Mẹ hoài.

Chiến cuộc lan xa khắp bốn miền,
Băng rừng, lội suối vẫn triền miên.
Cha đi biền biệt trong sương gió,
Thăm nhà khi được phép thường niên.

Mẹ vẫn đi chùa lạy Quán Âm,
Nguyện cầu Cha sẽ được bình yên.
Mơ ngày nơi nơi im tiếng súng,
Mong nước thanh bình, sớm đoàn viên

Một sớm Thu về nghe tin dữ,
Cha về, hòm gỗ phủ cờ vàng.
Mẹ khóc thương chồng sao đoản mạng,
Gắng gượng sống vì thương các con…

Đời Mẹ truân chuyên như cổ tích,
Thờ chồng bảo dưỡng bốn con thơ..
Đâu thể quên ngay bao ngày cũ,
Thương Cha chinh chiến mãi chưa về…

Một mình tần tảo nuôi con dại,
Mong con gắng học đến thành tài.
Các con của Mẹ đều chăm chỉ,.
Vui dạ, Mẹ cười trong nắng mai.

Lúc con khôn lớn, Mẹ qua đời,
Như biển bao la mãi chẳng vơi.
Tình Mẹ cho con sao báo đáp?
Vu Lan con cài hoa trắng thôi

Tuệ Kiên


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen