TIẾNG CHUÔNG GIÓ - thơ Quỳnh Chi

08 Tháng Tám 20218:23 CH(Xem: 1095)
cauca

Tiếng chuông gió

 

Tôi khóc người dưng. Vâng, chẳng quen

Mà sao thấy trống vắng một bên

Người cùng thời đã không còn nữa

Lại thiếu thêm một bạn đồng hành

 

Người cứ theo người đi về đâu

Biết rồi có gặp lại mai sau

Có nơi nào hẹn cho nhaubiết

Để lại cùng lên một chuyến tàu

 

Mỗi lần cơn gió thoảng qua mau

Tiếng chuông như thầm hẹn mai sau

Nương theo cánh gió dìu nhau nhé

Sẽ cùng nhau đi lại từ đầu

 

Quỳnh Chi (6/8/2021)

Ý kiến bạn đọc
11 Tháng Mười 202110:04 SA
Khách
Cùng đi chung chuyến tàu, chỉ xuống xe khác lúc nhau thôi. Giai nhân danh tướng đều biến mất theo thời gian. Chỉ có sinh vật "linh hồn" tồn tại vĩnh viễn mà thôi, tất cả xác thân đều tan rã. Luật tiến hoá của Thượng Đế là vậy, đừng buồn chị ơi !
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen