THƯƠNG VỀ MIỀN TRUNG - Tuệ Kiên

29 Tháng Mười 20209:13 CH(Xem: 1632)
lu-lut-mien-trung

Thương về miền Trung…

 

Thương miền Trung, trong mùa nước lũ,

Gió thét gào, rét buốt từng cơn.

Người mẹ hiền ôm con, tủi hờn,

 Nước dâng lên, tường xiêu, mái sụp.

 

Bà mẹ già ngồi trên mái tôn,

Đợi con về, bờ môi thâm tím …

Trời đầy sao, màn đêm đen tối,

Mười lăm ngày đói khát, sợ lo…

 

Người sống sót, khóc người đã mất,

Nước mênh mông, rác rưởi  đục ngầu.

Bao đêm thức, đôi mắt quầng sâu,

Niềm tuyệt vọng trào dâng lệ ứa…

 

Mong nước rút, mong người cứu hộ,

Lụt năm nay khủng khiếp quá rồi.

Xác thú vật sình trương hôi thối,

Nhìn gia sản theo dòng nước trôi.

 

Thuyền ai đến, đầy khoang thực phẩm,

Lời  ủi an tha thiết vỗ về.

Chuyện dân làng nghe thật não nề,

Dòng nước mắt dâng trào trên má.

 

Nước sẽ rút, nhưng làm sao sống?

Nhà tan hoang ai giúp dựng xây?

Trường loang lổ bao giờ sửa lại?

Cho trẻ thơ tiếp tục học hành…

 

Thương miền Trung, dân chúng bền gan,

Từng chịu đựng chiến tranh điêu tàn.

Chí phấn đấu khó ai bì kịp,

Những bàn tay chẳng sợ gian nan…

 

Ôi  miền Trung năm nao cũng lụt,

Kiếp nhân sinh phước mỏng, nghiệp dầy.

Luôn gánh chịu tai ương nghiệt ngã,

Xin sẻ chia một chút lòng này…

 

Tuệ Kiên

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen