Đại Phật
(Thân tặng cô Ngọc Bảo)
Đại Phật núi Lăng Vân,
Giữa ba giòng sông chảy.
Đẹp như cảnh thần tiên,
Ơn người xin cúi lạy
Phật sừng sững trên cao,
Dưới kia dòng sông chảy.
Cảnh đẹp người viếng thăm,
Đảnh lễ bao tháng ngày…
Đại Phật đã nghìn năm,
Nhìn thế gian hư ảo.
Bão bùng hay sương gió,
Từ tâm vẫn dạt dào.
Tôn tượng Phật Di Lặc,
Nhắm mắt đã hai lần.
Khi thiên tai ập đến,
Chết hàng vạn sinh linh.
Hôm nay nhìn biển nước,
Ngập đến chân của Ngài.
Bất hạnh đã về đây,
Gieo đau thương, sợ hãi…
Ngài thương sót chúng sinh,
Ác độc vô nhân tính.
Vì sân hận, si mê,
Trầm luân trong khổ hải.
Niềm thương đau vô tận,
Sẽ đến cùng thế nhân.
Hãy làm lành, lánh dữ,
Sám hối mọi lỗi lầm.
Tuệ Kiên
Sept. 16, 2020
Cảm hứng khi đọc bài viết “KHI NƯỚC ĐẾN CHÂN ĐẠI TƯỢNG PHẬT” của nữ sĩ Ngọc Bảo.
Gửi ý kiến của bạn