KHÚC NHẠC SẦU - Nhuận Húng

19 Tháng Mười Hai 201910:05 SA(Xem: 2453)
CHUA BQ (43)

Khúc Nhạc Sầu !!!
 Nhuận Hùng

 

Như có một cái gì đó sống lại trong tôi, khi viết bài này với tựa đề “khúc nhạc sầu”. Lẽ ra, tôi không viết thì phải hơn, vì giữa (thảm và sầu) là đem đến cho mọi người đều không tốt. Nhưng nội tình bên trong còn có nhiều ẩn khúc sâu kín (sầu với thảm). Bởi thế, đây là sự bất khả- tư nghì không thể diễn bàn được. Nói một cách khác, thoáng hơn là xoay quanh câu chuyện chúng ta, đi thẳng vào cuộc không ngoài ba chữ (tham – sân – si) đó là điều không nên xảy ra trong giáo lý Phật đà. Mong lắm thay!!!

 

Chúng ta, ai ai cũng biết sự kết hợp giữa tâm linh và thiên nhiên đưa ta vào một khoảng khoắc tuyệt vời huyền bí và cũng có lúc cảm nhận được cái gì đó, “nó” như dòng nước, lững lờ trôi bềnh bồng trên biển cả hòa quyện cùng ánh trăng, sáng tỏ phiêu bồng khắp nơi nơi, cảnh trí nơi đây cũng thật là tuyệt, lắm nhỉ! đó nhen…! Làm cho tôi nhớ lời thơ xưa:

“Ngàn năm mưa gió vẫn bay
Trăm năm có đứng chỗ này hay chưa?”

 

Đúng vậy, ngàn năm trước nơi đây chỉ là vùng đất cằn cõi sa mạc, thời gian đi qua vạn vật cũng thế không thể dừng lại được. Chúng cứ, từng tự, từng tự mà trôi mãi, trôi mãi cho đến vài chục năm gần đây. Nói rõ hơn vùng đất ấy “nó” trở thành ngôi nhà thờ cũ của người (Cuba) trên miền đất “hứa” nhưng họ không phát triển được. Sau cùng phải bán mà ra đi. Vòng xoáy cuộc đời vẫn còn mãi mãi, cơ duyên tạo hóa trớ trêu, nay đã biến thành “đại hùng bảo điện dựng nên ngôi Bảo Quang Tự”, thật tráng lệ nguy nga, hùng vĩ đồ sộ dưới bàn tay nghệ nhân Thanh Trí Cao tức Hòa Thượng Thích Quảng cùng Thượng Tọa Thích Nhuận Hùng và rất nhiều Phật Tử, đông đảo đã có mặt nhiều nơi từ xa đến gần, hưởng ứng ngôi Tam Bảo tại vùng đất tạm dung này. Cho nên họ đã thành tâm đóng góp thật nhiều tịnh tài và công sức…Qua một thời gian khá dài để xây dựng lên ngôi chùa, trải qua không biết bao nhiêu thăng trầm, nhiễu nhương vượt qua mọi chướng duyên, rắc rối từ giấy tờ xin phép cho đến quyên góp tịnh tài để xây cất nên cơ ngơi hùng vĩ, nhưng sau cùng cũng đã đạt được như ý nguyện là đã hoàn tất quần thể Bảo Quang Tự đã được viên mãn tốt đẹp. Ai ai cũng tấm tắc khen ngợi ngôi chùa quá trang nghiêm, hùng tráng, mỹ lệ, thật là xứng đáng cho Cộng Đồng Việt Nam tỵ nạn Cộng Sản trên đất Hoa Kỳ này. Người xưa đã từng nói:

 

                          “Đường đi không khó vì ngăn sông cách núi

                           Nhưng khó vì lòng người ngại núi e sông!”

 

Đúng thế, việc gì làm cũng cần có sự quyết tâm và đồng chí hướng, ngày ngày, tháng tháng, lần lửa đi qua. Việc làm trải qua bao cực khổ, khó khăn và vất vả vô cùng, vô tận. Không phải cá nhân tôi, có thể nói lên lời này để mà kể công lao như (mèo khen mèo…). Người tu chỉ mong sao hoàn tất ngôi chùa để lại cho bá tánh tu tập là đủ rồi, còn sống ở đâu thì chẳng cần màng tới. Nếu duyên không đủ để nhận lãnh thì cũng vui vẻ đến nơi khác làm đạo và hoằng hóa độ sanh, những nên nào có thiện duyên với mình, thì mình trú xứ ở đó tu tập. Không nhất thiết phải thuận theo ý mình. Nơi có thờ Phật tươm tất đủ sống qua ngày không bị thiên nhiên nhiễu hại là mình có thể ở đó tu tập rồi, đó là lẽ tất nhiên nói chung cho những vị thật tâm tu hành, trong thời buổi hiện tại này…Thật vậy, trên đời này muốn làm việc gì có ý nghĩa hay để lại cho hậu bối, những thế hệ sau này tiếp nối, một công trình nào đó…Chẳng hạng như: chùa chiền, đền đình, thánh thất v.v…hay công trình văn hóa - nghệ thuật trên vùng đất “hứa” được mệnh danh là thiên đàng của trần gian. Thì chúng ta cũng phải bầm dập tứ chi từ tinh thần đến thể xác, tiền bạc, và ngay cả “chất xám” để đóng góp vào đất nước này ai ai cũng biết. Dài dòng chi cũng chỉ thế thôi….!

 

Nhưng nói cho cùng ai ai cũng biết, tạo dựng một ngôi chùa đúng pháp lý, pháp nhân, đúng tiêu chuẩn quốc tế là điều rất khó khăn vô cùng, không thể diễn tả cho hết được. Chỉ một vài dòng chữ nhỏ, tôi không thể diễn tả cho hết được công trình xây cất.  Đánh đổi cuộc đời tu hành của hai vị sư này bằng máu và nước mắt. Chớ không thể nói một tiếng mà có cả một tòa nhà “to đùng” như thế mà được người đời gọi là chùa. Nhưng hiện tại hôm nay là khác, họ chỉ biết ngông cuồng nói lên rằng chùa này là không có “by law” by liếc gì đó khiến cho Phật Tử chung quanh không biết chuyện gì đã xảy ra…Hoang mang đến hàng Phật Tử nhiều tầng lớp, xa gần đã hướng về chùa Bảo Quang tại vùng Little Saigon. Quý vị, hãy bình tâm mà xem những clip phim đó thì sẽ rõ ngay…

 

Chúng ta, cố gắng dành chút thì giờ quý báu để đi ngược dòng thời gian, thì sẽ thấy ngay kể từ tháng 3 năm 2002 đến khi hoàn tất công trình xây cất là cuối năm 2017. Ngoài ra còn có một số công việc linh tinh chưa dọn dẹp cho chỉnh trang và tươm tất, đó cũng là lúc Hòa Thượng Thích Quảng Thang vì quá lao tâm, công lao lực nên phải xả báo thân để về miền cực lạc…Còn thầy Nhuận Hùng cũng vậy cạn kiệt sức khỏe, lúc ấy kham không nỗi nữa, nên ngã bệnh đành vắng chùa một thời gian, đó là cuối năm 2017 cho đến nay…!

 

Nói một cách khác, chúng ta sống trên đời này, ai ai cũng mãi lo cơm áo, gạo, tiền, rồi cuối tuần quy tụ về chùa tụng niệm và làm công quả. Chùa này, nói chung hạng mục xếp vào nhất, nhì quận Orange County chúng ta, nhưng nói cho chính xác là gần khu Bolsa, Phước Lộc Thọ. Ở đó, cũng có khá nhiều ngôi chùa tầm cỡ đủ cho người Việt chúng ta hãnh diện. Nhưng nói về văn hóa – nghệ thuật – từ thiện. Ai ai cũng biết nhà thơ Thanh Trí Cao tức là Hòa Thượng Thích Quảng Thanh ngài cũng là thi sĩ nổi tiếng, còn có rất nhiều thi, văn để lại. Người Phật Tử nếu có tâm hồn yêu văn chương, yêu tiếng Việt, thì sẽ thấy ngay những bài thơ tuyệt tác, mà chưa có dịp đọc để tìm hiểu tinh hoa cốt lõi mang tính thi ca đã có nhiều bài thơ được các nhạc sĩ phổ thành ca khúc như: Dòng Sông Thấp Thoáng Con Thuyền, Mẹ Là Phật…và còn nhiều hơn thế nữa.

 

Hôm nay, chuyện đã xảy ra trên chánh điện, tại sao chúng ta không ngồi xuống, nói chuyện một cách văn minh tế nhị, mà tự xưng này - với nọ… nơi chốn trang nghiêm thờ kính Phật đà, thật là hết sức đau lòng. Chúng ta, hãy lắng lòng đọc lại những dòng thơ dưới đây, để thấy Người ra đi như còn mang nhiều hoài bão. Cho dù thời gian có vụt đến, vụt đi, vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt.  Chùa xưa hồn cũ vẫn còn đây, hùng vĩ lồng lộng với gió sương, từng hơi thể bao truân chuyên trên từng thân phận, làng cũ tình quê đang mang lại những gì…? Mà con người tha phương luôn hằng nhớ về phương ấy. Tỉnh mộng đi, tỉnh mộng đi, nhìn về sự thật, nhìn về tương lai, hãy buông xả và tiến lên trên con chánh đạo, dẹp bỏ lòng “tham, sân, si, mạn, nghi, ác, kiến.” Hãy tỉnh thức mà tu tập theo đạo giác ngộ. Thời gian không chờ đợi ai cả! Cố lên, cố lên hãy sống với tâm an vui hoan hỷ mà lo tu tập. Chúng ta phải sáng suốt đừng vướng vào vòng mê cung, dục lạc, khoái cảm, đắm chìm vật chất thế gian, không lối thoát, thì đến bao giờ mới tỉnh ngộ được. Mong lắm thay!

 

Quý vị, hãy đọc những dòng thơ dưới đây sẽ hiểu tâm tình của tác giả gởi gấm cho thế hệ mai sau:

 

“Chùa cổ sư già hồn dân tộc

Làng cũ tình xưa đạo nhiệm mầu

Tiếng kinh gõ nhẹ trên tiềm thức

Tỉnh dậy đi về suốt thiên thâu

 

Hạt sương tàng ẩn hương cỏ dại

Âm điệu mấy tầng không vấn vương

Thanh thoát đa mang tình dân tộc

Mấy độ phong trần bởi quê hương

 

Đất cũ ai về thương với tiếc!

Chiều ơi! Đâu những bóng thiên thần

Âm hưởng còn đây từng suy tưởng

Lá vàng cung kính bước chân nhân

 

Từ cõi vô sanh về không mộng

Pháp thân hành hóa khắp muôn phương

Vời vợi thẩm sâu dày tăm tối

Tiếng chuông linh diệu nước cành dương…”

 

Trong tận cùng của tâm thức, chúng ta thấy rõ tác giả muốn nói một điều gì đó, nhưng chẳng ai lãnh ngộ được, đành dùng lời thơ phơ bày nỗi lòng, trong những đêm Đông giá lạnh, mà ngài còn phải trầm mình lo cho ngôi đại hùng bảo điện, với bao công trình xây cất đứng mũi chịu sào như thế! Quý vị, ai có biết chăng! Chỉ mong thế hệ sau này tiếp nối và làm vẻ vang Phật Giáo Việt Nam. Kế thừa là trách nhiệm phải Phát Triển và Gìn Giữ ngôi Tam Bảo, càng ngày càng vững mạnh và khởi sắc lên. Có như thế, không phụ lòng thầy tổ đã sáng lập và lót đường sẵn cho chúng ta thừa hưởng, kho báu của Phật Pháp. Cũng làm cho đạo Phật ở hải ngoại này ngày càng  thêm hưng thịnh lên. Ngài đã hy sinh bản thân và dùng cả công sức vắt hết trí tuệ của mình làm nên trang lịch sử Phật Giáo Hải Ngoại huy hoàng và sáng lạng về sau. Chứ không muốn mọi người tranh dành và đả kích lẫn nhau. Thật là tội cho, giác linh của cố Hòa Thượng!!! “Phụng sự chúng sanh là cúng dường chư Phật”.

 

 

Hôm nay, ngày  12/12/2019 tôi về lại chùa Bảo Quang để đính chính vấn đề sai lạc do Hòa Thượng Thích Chơn Thành, mọi người trong ban HĐQT của chùa, ban này ngày xưa cũng đã từng làm việc âm thầm với HT Thích Quảng Thanh. Việc làm hôm nay rất là đơn giản, nhưng hai bên không ai chịu ai cả. Cho nên xảy ra trình trạng bất hòa, khiến cho mọi người hổn độn trở nên vô trật tự, cảnh sát cũng đành bó tay...! Trước chánh điện chùa Bảo Quang. Tôi rất đau lòng không kể xiết, chỉ thầm niệm Phật A Di Đà và Quán Thế Âm…Thiết tưởng, việc gì sẽ xảy lúc đó? Ước chừng ngoài sức tưởng tượng…! Mà bản thân tôi chỉ ngậm ngùi thốt lên “khúc nhạc sầu” mà thôi. Chẳng biết nói gì hơn…!!! Mặc tình ai hiểu sao thì hiểu. Với bao chiếc máy camera ghi hình đầy đủ mọi người có mặt hôm ấy đã tải đi khắp trên hoàn cầu, tha hồ rộng đường mà dư luận. Tôi vẫn hiểu làm như thế không tốt cho chùa Bảo Quang về sau. Nhưng sự việc vẫn chưa chịu ngừng lại, vẫn còn tiếp tục chưa có hồi kết…!!!

 Tương lai sau này… Việc gì đến thì sẽ đến, chứ có biện hộ và nói năng cho nhiều cũng chẳng có ít lợi gì. Chúng ta, ai ai cũng là con Phật cả, dù Tu sĩ hay cư sĩ cũng thế…Ai cũng hiểu chùa phải có, hàng tứ chúng. Vậy tứ chúng là gì? Chúng ta đọc những dòng chữ dưới đây thì sẽ rõ:

Tứ chúng là bốn hàng đệ tử của Phật:

1. Phát khởi chúng : Trong hội Pháp Hoa. Ngài Xá Lợi Phất ba lần thỉnh Phật thuyết minh giáo lý Pháp Hoa để làm duyên khởi cho Phật nói Kinh Pháp Hoa. Hội Bát Nhã Ngài Tu Bồ Đề thưa hỏi Phật phương pháp hàng phục tâm... Những vị gợi chuyện thưa thỉnh như thế gọi là Phát khởi chúng.

2. Đương cơ chúng : Trong một pháp hội Phật thuyết pháp, có những Thanh Văn, Bồ Tát căn cơ  trình độ thích hợp với giáo lý thời pháp đó sau khi nghe rồi được ngộ đạo chứng quả nên gọi những vị đó là Đương cơ chúng.

3. Ảnh hưởng chúng : Ngài Văn Thù, Ngài Phổ Hiền, Ngài Quan Âm... Những vị Bồ Tát này tuy không ở thường xuyên bên Phật nhưng khi Đức Phật thuyết pháp thì các Ngài từ phương khác đến để trang nghiêm pháp hội, trợ hóa cho Đức Phật. Những vị Bồ Tát như thế gọi là Ảnh hưởng chúng.

4. Kết duyên chúng : những chúng sanh phước mỏng nghiệp dày nghe pháp mà không thâm nhập được, không ngộ đạo được, không chứng quả được... chỉ gieo hạt giống Phật cho đời sau, những vị như thế gọi là kết duyên chúng.

- Lại có Tứ chúng xuất gia (Tứ Thánh) : 1. Tỳ Kheo, 2. Tỳ Kheo Ni, 3. Sa Di, 4.Sa Di Ni

- Lại còn có Tứ chúng xuất gia lẫn tại gia : 1. Tỳ Kheo, 2. Tỳ Kheo Ni, 3. Ưu Bà Tắc, 4. Ưu Bà Di.

 

Đạo Phật xây dựng nền tảng căn bản….Phật Tử cần phải biết Bát chánh đạo là gì? Chúng ta học giáo lý cũng từng nghe quý thầy giảng “Lục hòa là như thế nào…?” Những giáo lý căn bản chúng ta chưa hiểu tường tận, mà tự tung tự tác như thế? Quý vị về nhà xem lại kinh sách có đúng hay không? Mà ra giữa đại chúng kết tội cho chư Tăng…còn ra trò trống gì nữa. Luật pháp ở Mỹ cũng có, chớ không phải giỡn chơi… Mọi người nên nhớ:

"Điều mong muốn làm sáng tỏ thiên hạ, do vậy trước tiên họ phải lo liệu, sắp xếp nước mình trước, nghĩa là (trị quốc). Nói cách khác muốn làm việc trong chùa, nhưng chùa cũng là nơi công cộng phải đật sự phát ngôn bình đẳng của mọi Phật tử lên trên thì mới mong có kết quả tốt. Không thiên vị ai cả, không nên tranh dành lẫn nhau, phải biết tôn ti trật tự, kính trên nhường dưới. Vào buổi họp phải tôn trọng vị trụ trì trong chùa sau đó đến người dẫn chương trình. Mọi việc phải tường tận theo quy củ buổi họp, từ từ cũng có biện pháp giải quyết, nếu không chúng ta đồng lòng cung thỉnh Chư Tôn Đức Giáo Phẩm giải quyết.

Bằng không quyết định được dẫn tới con đường đưa nhau ra pháp lý. Ôi thôi! Thật là buồn cho số phận chùa Bảo Quang. Tôi cũng chỉ ngậm bồ hòn chịu sầu, không thể nói nên lời gì nữa! Khúc nhạc sầu cũng từ từ trổi lên thật tho và bi thảm. Thật là ảm đạm vô cùng, người ơi! Có ai hiểu chăng!!! Giờ này ra nông nỗi thế này, Bảo Quang Tự !!! Bảo Quang Tự !!! Ôi Thôi ..!!!

Ví dụ những vị quan trong triều thì phải biết làm gì khi có "binh biến" nổi lên....! Ai làm việc gì? Ứng phó ra sao? Binh lương như thế nào? Vua thì ở đâu cho được an toàn. Binh mã điều động ra sao? Đó là chuyện ngày xưa, bây giờ không còn nữa. Chúng ta chỉ cần an tâm, lắng lòng xuống, lùi  một bước cũng chẳng thua thiệt gì, hãy tìm ra nguyên nhân, cặn kẽ giải quyết từ gốc thì mọi việc sẽ ổn thỏa ngay. Còn bằng như ương ngạnh, ai cũng đành bó tay, chúng ta cần phải hiểu rằng:

- Muốn trị quốc, trước hết phải sửa sang, sắp đặt nhà mình (tề gia)
-Muốn tề gia, trước hết phải hàm dưỡng và rèn luyện bản thân (tu thân)
- Muốn tu thân, trước hết phải giữ cho lòng mình ngay thẳng (chính tâm)
- Muốn chính tâm, trước hết phải chân thật với điều mình  nghĩ (thành ý)
- Muốn thành ý, trước hết phải suy xét đến cùng những điều mình biết (trí tri), mà sự hiểu biết cặn kẽ nằm ở chỗ chúng ta phải chịu khó nghiên cứu, xem xét cho ra lẽ thật, đi đến tận cùng, lúc bấy giờ mọi sự việc sẽ sáng tỏ."

Tóm lại, "khúc nhạc sầu" cũng thế thôi, hát cho nhiều mà lòng cũng chẳng giải quyết được gì? Thôi thì lưới trời lồng lộng tuy thưa nhưng khó thoát. Thiện, Ác đáo đầu chung hữu báo. Mọi việc đi vào đường cùng rồi cũng sẽ có lối thoát. (Sau cơn mưa trời lại sáng). Sóng sau dành sóng trước - chẳng lẽ chúng ta mãi mãi tranh chấp ư!!!

Ai trong chúng ta đã chứng kiến  ngày ấy tại Bảo Quang Tự cũng thật đau lòng cả, một lần nữa mong mỏi quý vị hãy cùng tôi chắp tay nguyện cầu Hồng Ân Tam Bảo, Chư Phật-Bồ Tát, Chư Thiên Thần, Chư Hộ Pháp Long Thiên đồng thùy hiển linh gia hộ cho chùa Bảo Quang sớm thoát qua cơn ách nạn này. Chúng con thành tâm đồng cầu nguyện cho chùa Bảo Quang sớm thoát khỏi đại nạn, trở lại một ngôi chùa bình yên như xưa. Ngưỡng cầu Giác Linh Cố Hòa Thượng thượng Quảng hạ Thanh về đây chứng giám, gia hộ cho chùa Bảo Quang được bình an vô sự, sóng gió lặng yên, cát tường như ý.

Nam Mô Tầm Thinh Cứu Khổ Cứu Nạn Quán Thế Âm Bồ Tát Ma Ha Tát

FL, Lake Wales ngày 18/12/ 2019
                                                                                 
Nhuận Hùng
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
hoa_cuc