TSUKIJI - CHỢ CÁ LỚN NHẤT THẾ GIỚI - Hoa Hoa

20 Tháng Tám 20198:25 CH(Xem: 2068)
Tsukiji














Tôi vừa được một ông bạn xứ chuột túi giới thiệu một bài viết của đồng hương của tôi ở Nhật 20 năm, nên cô nàng dư bản lãnh để giới thiệu về những đặc biệt của cái xứ Phù Tang này, trong đó có những điều dầu đã được thấy được nghe, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ nghiên cứu đến nơi đến chốn, nhất là những “thứ này” lại không có tự điển đời sống của tôi. Đọc xong bài này mới thấy có lẽ lúc mình phải nghĩ lại chỉ trong dù trong… giây lát. Ông bạn già ra người thiên cổ Lê Thiệp đã từng phán: “Cứ thế thì ông sống ở đây làm cái đ. gì”. Cám ơn bạn Hoa Hoa đã giải thích rất tường tận về một ngày khám phá của bạn. Mời bạn ta theo dõi bài viết vào thời điểm mà cái chợ cáTsukiji vẫn chưa di chuyển (2016) sang chỗ mới (Toyoshu) vì: “muốn hồn cốt cũ vẫn còn lại trong hồn dân tộc. Mời bạn ta.

Vũ Đăng Khuê

--------------------


Tsukiji(築地) -Chợ Cá lớn nhất thế giới!

Nằm trong lòng thủ phủ Đông Kinh là Chợ cá lớn nhất thế giới Tsukiji, thuận tiện tàu bè đường sông nước, chợ đã có từ rất lâu, cứ giữ mãi nét truyền thống ấy, dù khoảng hơn 10 năm trước nhiều ý kiến muốn dời chợ cá ra khỏi nội thành, nhưng đấu tranh không lại với ý kiến bảo thủ , muốn hồn cốt cũ cứ dựa mới làm hơi, thổi thêm hồn dân tộc ...độc vậy nên đến nay vẫn còn, nhộn nhịp hơn phố mới, bởi Tây Tàu gì qua chơi đều ghé, coi nét văn hoá Phù Tang, chỉ lang bang Việt là hiếm lắm, nàng thổi phồng hơi má mới chịu đi, có chi mà ngó ...vừa đi vừa nhăn nhó vậy ...hê hhe...cứ muốn ngó chỗ sắm đồ , thứ người ta hổng ngoá ....

Nàng không nhớ đã đến đó bao lần, lần nào cũng háo hức như lần đầu, mới canh ba là đà sương sớm, sáng mùa đông, chạy rông đường phố, nàng đã lao thật nhanh, vì muốn tận mắt coi được phiên chợ đấu giá cá ngừ đại dương vô cùng thú vị, có một không hai này ...

Rồi nàng cũng đến kịp ...vì nàng đã chạy ...tốc cả tóc ra khỏi mũ ...(cứ nghe tốc tốc là đừng tưởng tượng tóc gió thôi bay hay tốc váy lên em gì đó nha, chỗ người ta làm ăn, sáng sớm đừng nói bậy) ở đằng đầu, ông chủ xướng phiên đấu giá ổng cứ thụt lên thụt xuống cái đầu với cái tay, ngón tay ổng thì cũng ngoắc qua ngoắc lại, chốt giá từng con cá ngừ, ổng đeo cái tạp dề dầy cui bằng mủ cứng, đặc trưng cho nghề làm cá ...phía dưới người ta mua cũng bằng kiểu ám hiệu ngón tay y vậy, nghe rất là THÔNG ĐỒNG MUA BÁN, ở chỗ này khỏi chào mời chi, mi ưng mua ba ngón tay mà ta muốn bán bốn ngón, ta ngốn thêm lần bốn nữa, mi chịu thì chớp lại bốn ngón ....mà hổng chịu thì thôi, giơ ba ngón hoài, bên kia người ta giơ bốn, ta chớp bán bốn, mua hổng được, tức thốn hông ráng chịu nha...

Đó, vừa ngoắc vừa la bể nhà luôn, nghe mà chộn rộn phát ham, người ta nói ồn như cái chợ là câu đúng không biên giới, ở Tokyo mà chợ còn ồn hơn Sài gòn Chợ Lớn nữa ...

Nàng mắt đảo qua đảo lại nãy giờ, thiếu điều muốn lòi ra luôn vẫn chả hiểu gì THÔNG ĐỒNG GIÁ CẢ ra làm sao, ngoắc mấy ngón có mấy giây mà đã đẩy cá lên xe rồi ...

Bạn nàng nó nhắc...ngu sao hỉu làm chi, mình đi chơi chứ có phải đi buôn đâu...vậy nàng mới chịu thôi để ý..
...thấy hai cha con anh kia vừa mới mua được con cá ngừ ngon ...(cá ngừ vây xanh da thịt ngon lành, trong xanh to lớn, cỡ chừng 300 kg đổ lên, có khi chốt giá 30- 40 ngàn đô là chuyện rất thường ...) , người ta thử con cá ngừ đông đá mấy trăm ký bằng cách cắt chút đuôi , móc thịt ăn sống ngay tại chỗ để biết chất lượng của cả con mấy trăm kg chỉ vài giây ...

Tsukiji 1
Hơn 5 giờ sáng, phiên đấu giá tan, ai nấy khuân cá về quầy của mình ...

Tới đây thì nàng bắt đầu nắm tay bạn đi cùng vì sợ xe Lu nó cán, nàng gọi nó là xe Lu vì giàn máy của nó giống cái lu, chỉ mỗi cái lu đằng trước, cái miếng gỗ đằng v, lao như tên bắn, chỗ nào cũng xắn bánh vô được ráo trọi, biết gọi nó là gì, lanh thấy sợ ...chèn ơi ...nàng kêu rầm trời ...gì mà xe bu còn hơn bến xe Chợ Lớn nữa trời ...

Nó làm nàng bắt nhớ ngày trước, lúc nhỏ nàng theo bà nội đi lấy hàng về bán, cũng chui trong từng dãy hàng, rồi né như điên mấy chú Chệt kéo xe...y chang mấy cái xe kéo ở đây ...bắt nhớ bà nội quá ...

Ôi xe LU với xe KÉO, Tokyo ngày nay,vẫn xe lu lu kéo kéo, khéo níu thời gian, cho Tokyo lại là Đông Kinh, cho mình lại vẫn là nhau không xa cách ...

Tsukiji 2
Chợ cá rộng lắm, đi cả ngày không hết, gọi chung là chợ cá nhưng bên cạnh còn thêm chợ rau , đủ thứ kỳ rau dị quả trên thế giới này đều có thể tìm được ở đây ...bữa nay mình đi chợ cá thôi đủ rã cẳng rồi cưng, đừng bắt quẹo chợ rau, lát hồi đau cẳng hổng ai cõng về nha ....

Rồi nàng cũng tới đúng lúc một quầy đang bắt đầu xẻ cá ngừ ra bán ...trời ơi nói thiệt ...coi phim Samurai thích kiếm làm sao thì giờ ở chợ, mê anh bán cá y chang vậy ...

Nàng gọi nó là cây kiếm xẻ cá chứ hổng gọi cây dao, chúa ơi ...nghệ sĩ là đây nè ....coi ảnh hạ lưỡi kiếm xẻ thân cá ngừ đi ...ai là đạo diễn phim thì cho máy quay liền nha ...TUYỆT CHIÊU NGƯ KIẾM đó....

Mê quá...phê tê mê chết trân tại trận cho tới hồi hạ màn, đạo diễn nhắc quần chúng xê ra cho diễn viên có lối đi ra cái ...thì nàng mới tỉnh hồn ...kịp biết lối lịch sự ...móc bóp chỉ khúc đuôi cá ngừ, nói cắt cho 1 khoanh ...anh bán cá ảnh cười, ảnh nói đưa tay đây, còn chưa hiểu vài giây thì miếng cá còn bốc khói đông lạnh đã nằm trên tay rồi ...đi tới mấy bận mà vẫn cứ ghiền ...

🐟Làm con cá, lớn theo kiểu lớn, nhỏ theo nhỏ, kiểu gì cũng xuyên cọng thép dẽo một phát thôi, xuyên suốt sống lưng con cá xuyên thẳng mút đầu xương sống từ đuôi tới đầu luôn nha , xuyên đứt dây thần kinh vận động, đầu cá vẫn có thể cử động, cá vẫn còn sống nhưng toàn thân đã tê liệt, máu đen tuôn ra ngoài,tránh cho thịt cá không bị bầm, thịt tươi lâu, cá không tanh dù ăn sống ...nhớ nha ...tuyệt chiêu XUYÊN THẤU NGƯ...!🐟

Trời đông buốt giá, đôi bàn tay người bán cá thọc vô xô nước đá ...vớt cá vớt tôm .. gai tôm xương cá đâm xóc óc ...

Họ ....đâu phải sắt , cũng hổng phải đồng, khi khách má hồng môi tái, răng vỗ lốp cốp vì run, tay xỏ găng da vẫn không thôi chà qua xát lại cho bớt lạnh, chân trong giày vớ ấm, vẫn cứ giậm lên đạp xuống cho bớt tê bớt cóng, ngoài trời tuyết lất phất rơi, hơi thở nhẹ cũng tan màu khói ...thịt.

Bàn tay ấy vẫn ân cần giữ chặt con cá đang đông đá, làn môi mím chặt, dấu cái lạnh vô tim , đưa lưỡi cưa, kéo đứt đoạn xương cứng như sắt lõi, xong lại thay dao nhỏ, vuốt những đường vuốt xẻ thịt cá ra từng thớ, đẹp như vân gỗ đỏ ...mịn mượt như không có gai tuyết đâm vào ...hít một hơi cho máu nghẹn nơi tim tan bớt, cho nước nơi đáy mắt đừng dâng, đón lấy miếng cá từ những nhọc nhằn mưu sinh mỗi ngày với lòng cảm kích chưa từng ...
---bàn tay người bán cá...buốt giá tim ai ---

Hoa Hoa



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
hoa_cuc